Burma 2016: Theo dấu ngày cũ (Phần 3-Buổi sáng ở Rangoon)


Cả hai lần đến Burma, tôi đều không tính Rangoon vào lịch trình, mà chỉ coi nơi đây như trạm trung chuyển tới những vùng đất khác. Có thể do tôi chưa có thời gian tìm hiểu kĩ về đô thị này, hoặc do quá nhiều những hình ảnh chùa chiền của Rangoon mà các bạn tôi chụp lại sau mỗi chuyến đi khiến tôi không thực sự hứng thú và bỏ qua mất một điều; ngoài việc đã từng là trung tâm hành chính và tôn giáo của Burma, Rangoon trong quá khứ còn là một trong những đô thị sầm uất nhất phương Đông, là nơi giao thoa của nhiều nền văn hoá, Ấn Độ, Trung Quốc, Anh Quốc và một số nước phương Tây khác. Mặc dù đã tàn lụi theo thời gian, dấu tích của những nền văn hoá này vẫn còn rất rõ rệt trong từng đường nét kiến trúc, trang phục, cách thức kinh doanh và lối sinh hoạt của thị dân nơi đây. Chỉ một buổi sáng đi bộ quanh khu Kyauktada, khu vực trung tâm của Rangoon, tôi như được lạc vào một lễ hội carnival rực rỡ sắc màu, nơi những màn biểu diễn nghệ thuật đặc sắc nhất đến từ những sinh hoạt thường nhật của người dân nơi đây. Có lẽ sức sống của một đô thị được biểu hiện mạnh mẽ và trong trẻo nhất là khi mặt trời lên.